Điều ước cuối của tù nhân 2037 là câu chuyện xoay quanh cô gái trẻ bất hạnh Yoon Yeong. Ở tuổi 19, thay vì cắp sách đến trường như bao bạn bè đồng trang lứa, Yoon Yeong phải nỗ lực hết mình để đi làm thêm kiếm tiền.
Khao khát một cuộc sống tốt đẹp hơn cho mình và người mẹ khiếm thính, Yoon Yeong đặt mục tiêu thi đỗ kỳ thi công chức lên trên hết. Trớ trêu thay, một biến cố khủng khiếp xảy ra, cô bị kẻ xấu cưỡng dâm, biến cô từ nạn nhân đáng thương trở thành kẻ giết người.
Có thể nói, doanh thu của bộ phim cũng được xem là một con số chấn động khiến ai cũng phải tò mò đi xem vì sao nó lại hot đến như vậy.
Ai cũng biết đẳng cấp làm phim của Hàn Quốc đỉnh cao đến mức nào, khi bộ phim nào cũng lôi kéo khán giả đi theo nhịp phim không thể rời mắt. Nếu bạn nghĩ Hàn Quốc chỉ có mảng phim truyền hình là lấy lòng khán giả được, thì bạn đã lầm, vì mảng phim điện ảnh của Hàn Quốc cũng thực sự là một đỉnh cao.
Quay trở lại với Điều Ước Cuối Của Tù Nhân 2037, bối cảnh của gần hết bộ phim là ở trong tù, nơi có những con người đặc biệt bị xã hội đánh giá thấp và bị trừng phạt. Đạo diễn và biên kịch đã rất nhân văn khi câu chuyện đi tù của các tù nhân đều được kể lại mà không làm bộ phim bị kéo dài lê thê. Có người đi tù vì họ xứng đáng, và cũng có người đi tù chỉ vì tình ngay lý gian, vì luật pháp Hàn Quốc vẫn có sơ hở, vì trong một phút bất chợt, họ đã không làm chủ được bản thân.
Tuy nhiên, cái tinh tế ở đây là bộ phim đã không lên án những người tù nhân một cách gay gắt, mà lại nhìn nhận họ ở một khía cạnh khác. Vì ở đâu đó trong thâm tâm, họ vẫn là một con người, họ vẫn có những mưu cầu hạnh phúc cá nhân, nhưng họ đã đi sai đường và phải lãnh hậu quả. Cái cách mà những người tù đau đáu ân hận, ước ao được trở lại làm người tốt, đó mới là cái khiến người xem chạnh lòng. Nhưng biết làm sao được khi tội lỗi mà họ gây ra quá lớn, có khi phải đền bù bằng cả một kiếp người.
Trong một xã hội sẽ luôn có người tốt và người xấu. Trong một tập thể những người xấu thì sẽ có người xấu nhiều và người xấu ít hơn. Và họ đã may mắn được gặp và ở chung phòng với nhau. Cuộc sống trong tù buồn bã, đầy trắc trở và cũng không ít phần bạo lực. Những cú tát của cuộc đời đã phần nào thức tỉnh tâm thức của họ, mong muốn được trở thành người tốt ngoài xã hội quá mãnh liệt, nhưng không được phép, họ chọn cách sống tốt với nhau, bảo vệ nhau.
Cảm động hơn hết, họ có tình yêu thương với cô bé Yoon Yeong nhỏ tuổi, họ yêu thương cả đứa bé được tạo ra bằng tội lỗi trong bụng của Yoon Yeong. Cô bé trẻ người non dạ Yoon Yeong và đứa con vô tội như một luồn sáng, một cái gì đó tốt lành, trong trẻo, chưa trải sự đời đã khiến bản năng của một con người là sống và yêu thương trong họ trỗi dậy. Họ có niềm vui, họ có hạnh phúc, họ mong muốn đứa bé sẽ trở thành người tốt và được yêu thương thật nhiều.
Cảm xúc của dàn diễn viên cũng chính là chìa khoá cướp lấy nước mắt của người xem. Từng cử chỉ, ánh mắt, khoé miệng run lên bần bật khi cô bé tù nhân đối mặt với người mẹ khuyết tật của mình, vẻ mặt bần thần không cảm xúc của cô bé khi chấp nhận hình phạt mà không cần kháng cáo, hình ảnh những chị đại đầu gấu trong tù mạnh mẽ hổ báo khi nói chuyện với cai ngục, nhưng lại vô cùng ngọt ngào với Yoon Yeong. Và không biết có ai để ý, ánh mắt xót xa của quan toà và chú cảnh sát khi phải xét xử bỏ tù cô bé bị xâm hại tình dục cũng được thể hiện rất tinh tế. Dù là người có trái tim sắt đá nhất cũng sẽ phải rơi lệ.
Thông điệp của bộ phim cũng khá rõ ràng. Hãy sống thật tốt, thật lý trí, hãy suy nghĩ trước khi hành động, hãy biết trao đi yêu thương hết mình vì chưa biết được, đâu sẽ là ngày mình còn được sống với tư cách là một con người có ích cho xã hội.